Nguyệt Hạ

Ảo Tưởng Ước Mơ

Gần cuối Thu mặt trời đi ngủ sớm
Gió lạnh về se sắt buổi hoàng hôn
Trời âm u nín lặng tím tâm hồn
Lòng chao đảo tự tình sao bối rối
Bỗng dưng không tình đến như mời gọi
Thật mông lung khó nghĩ quá đi thôi
Mộng thơ văn chữ nghĩa quả tuyệt vời
Tâm tưởng rối ngàn lẻ một lý lẽ
Ai chợt đến như từ trong chuyện kể
Ước mơ xưa thành thật chẳng thể ngờ
Em lãng mạn anh thương nhớ ngẩn ngơ
Cùng thơ thẩn văn chương sao hợp ý
Thôi cũng được anh nói nghe có lý
Giờ chỉ còn Ảo Tưởng cộng Ước Mơ
Biển Tình Nhớ ai đó mãi mong chờ
Ai sẽ đến trùng phùng duyên tao ngộ
Nguyệt Hạ

Được bạn: vdn 18.12.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ảo Tưởng Ước Mơ"